Thursday, March 20, 2014

21/03/2014 Thứ Sáu Tuần II Mùa Chay Năm A

BÀI ĐỌC I: St 37, 3-4. 12-13a. 17b-28 

"Này thằng chiêm bao đến kia rồi, anh em hãy lại đây, chúng ta bắt giết nó". 
Trích sách Sáng Thế. 
 
Israel mến thương Giuse hơn mọi đứa con khác, vì ông sinh ra Giuse trong lúc tuổi già. Ông may cho Giuse một chiếc áo nhiều mầu. Các anh của Giuse thấy cha mình thương Giuse hơn mọi đứa con, nên sinh lòng ghen ghét và không thể nói chuyện thân mật với Giuse. 
 
Khi các anh Giuse đi chăn những đoàn chiên của cha mình tại Sikem, thì Israel nói với Giuse: "Có phải các anh con đang chăn chiên ở Sikem không? Con hãy lại đây, cha sai con đi tìm các anh con". 
 
Giuse đi tìm các anh mình và gặp các anh tại Đôtain. Khi các anh thấy Giuse từ đằng xa tiến lại gần, họ liền âm mưu tìm cách giết Giuse. Họ nói với nhau rằng: "Này thằng chiêm bao đến kia rồi, anh em hãy lại đây, chúng ta bắt giết nó, ném xác nó xuống một cái giếng cạn và nói nó bị thú dữ ăn thịt, rồi xem các điềm chiêm bao của nó sẽ ra sao?" 
 
Ruben nghe nói thế, liền định cứu Giuse khỏi tay anh em, nên nói rằng: "Chúng ta đừng giết nó, đừng làm đổ máu, song ném nó xuống giếng nơi hoang vu này, và như thế, tay các em không phải vấy máu". Ruben nói như thế, vì có ý muốn cứu Giuse khỏi tay các anh em, để đem Giuse về cho cha mình. Khi Giuse vừa đến gần, các anh liền cởi áo dài Giuse đang mặc, và bắt ném xuống giếng cạn. 
 
Đang khi các ông ngồi ăn bánh, thì thấy một đoàn người Ismael từ Galaad tiến về Ai-cập, các con lạc đà của họ chở đầy hương liệu, nhựa thơm và dầu thơm. Giuđa nói với các anh em rằng: "Chúng ta giết em chúng ta và giấu máu nó đi, thì có ích lợi gì? Tốt hơn là chúng ta đem bán nó cho người Ismael và tay chúng ta không phải vấy máu, vì Giuse là em ruột thịt chúng ta". Các anh em nghe theo lời Giuđa, nên khi các người lái buôn từ Mađian đi ngang qua đó, các ông kéo Giuse lên khỏi giếng và đem bán cho các người Ismael với giá hai mươi đồng bạc, và họ dẫn Giuse sang Ai-cập. Đó là lời Chúa.
 
ĐÁP CA: Tv 104, 16-17. 18-19. 20-21 
Đáp:  Các ngươi hãy nhớ lại những điều kỳ diệu Chúa đã làm (c. 5a). 
 
1) Chúa đã gọi cảnh cơ hàn về trên đất nước, và rút đi mọi sự nâng đỡ bằng cơm bánh. Ngài đã sai một người đi trước họ: Giuse đã bị bán để làm nô lệ. - Đáp.
 
 2) Thiên hạ đã lấy xiềng để trói chân người, và cổ người bị cột bằng xích sắt, cho tới khi ứng nghiệm lời tiên đoán của người, lời của Chúa đã biện minh cho người. - Đáp.
 
 3) Vua đã sai cởi trói cho người, Chúa của chư dân cũng đã giải phóng người. Vua đã tôn người làm chủ của mình, và làm chúa trên toàn diện lãnh thổ. - Đáp.
 
CÂU XƯỚNG TRƯỚC PHÚC ÂM: Tv 94, 8ab 
Hôm nay các ngươi đừng cứng lòng, nhưng hãy nghe lời Chúa phán. 
 
PHÚC ÂM: Mt 21, 33-43. 45-46 
"Đứa con thừa tự kia rồi, nào anh em, chúng ta hãy giết nó". 
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu. 
 
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các thượng tế và các kỳ lão trong dân rằng: "Các ông hãy nghe dụ ngôn này: Có ông chủ nhà kia trồng được một vườn nho. Ông rào dậu chung quanh, đào hầm ép rượu và xây tháp canh; đoạn ông cho tá điền thuê, rồi đi phương xa. Đến mùa nho, ông sai đầy tớ đến nhà tá điền để thu phần hoa lợi. Nhưng những người làm vườn nho bắt các đầy tớ ông: đánh đứa này, giết đứa kia và ném đá đứa khác. Chủ lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước, nhưng họ cũng xử với chúng như vậy. Sau cùng chủ sai chính con trai mình đến với họ, vì nghĩ rằng: Họ sẽ kính nể con trai mình. Nhưng bọn làm vườn vừa thấy con trai ông chủ liền bảo nhau: "Đứa con thừa tự kia rồi: Nào anh em! Chúng ta hãy giết nó đi và chiếm lấy gia tài của nó". Rồi họ bắt cậu, lôi ra khỏi vườn nho mà giết. Vậy khi chủ về, ông sẽ xử trí với bọn họ thế nào? Các ông trả lời: "Ông sẽ tru diệt bọn hung ác đó và sẽ cho người khác thuê vườn nho để cứ mùa nộp phần hoa lợi". Chúa Giêsu phán: "Các ông chưa bao giờ đọc thấy trong Kinh Thánh sao: 
 
" 'Chính viên đá bọn thợ loại ra, đã trở nên viên đá góc; đó là việc Chúa làm và là việc lạ lùng trước mắt chúng ta'? Bởi vậy, Ta bảo các ông: Nước Thiên Chúa sẽ cất khỏi các ông để trao cho dân tộc khác biết làm cho trổ sinh hoa trái". 
 
Các Thượng tế và biệt phái nghe dụ ngôn đó, thì hiểu Người ám chỉ về mình. Họ liền tìm cách bắt Người, nhưng lại sợ dân chúng, vì thiên hạ đều tôn Người là Tiên tri. Đó là lời Chúa.

Friday of the Second Week of Lent
Lectionary: 234

Reading 1                              GN 37:3-4, 12-13A, 17B-28A

Israel loved Joseph best of all his sons,
for he was the child of his old age;
and he had made him a long tunic.
When his brothers saw that their father loved him best of all his sons,
they hated him so much that they would not even greet him.

One day, when his brothers had gone
to pasture their father’s flocks at Shechem,
Israel said to Joseph, 
“Your brothers, you know, are tending our flocks at Shechem.
Get ready; I will send you to them.”

So Joseph went after his brothers and caught up with them in Dothan.
They noticed him from a distance,
and before he came up to them, they plotted to kill him.
They said to one another: “Here comes that master dreamer!
Come on, let us kill him and throw him into one of the cisterns here;
we could say that a wild beast devoured him.
We shall then see what comes of his dreams.”

When Reuben heard this,
he tried to save him from their hands, saying,
“We must not take his life.
Instead of shedding blood,” he continued,
“just throw him into that cistern there in the desert;
but do not kill him outright.”
His purpose was to rescue him from their hands
and return him to his father. 
So when Joseph came up to them,
they stripped him of the long tunic he had on;
then they took him and threw him into the cistern,
which was empty and dry.

They then sat down to their meal.
Looking up, they saw a caravan of Ishmaelites coming from Gilead,
their camels laden with gum, balm and resin
to be taken down to Egypt.
Judah said to his brothers:
“What is to be gained by killing our brother and concealing his blood? 
Rather, let us sell him to these Ishmaelites,
instead of doing away with him ourselves.
After all, he is our brother, our own flesh.”
His brothers agreed.
They sold Joseph to the Ishmaelites for twenty pieces of silver.

Responsorial Psalm 
                                                          PS 105:16-17, 18-19, 20-21

R. (5a) Remember the marvels the Lord has done.
When the LORD called down a famine on the land
and ruined the crop that sustained them,
He sent a man before them,
Joseph, sold as a slave.
R. Remember the marvels the Lord has done.
They had weighed him down with fetters,
and he was bound with chains,
Till his prediction came to pass
and the word of the LORD proved him true.
R. Remember the marvels the Lord has done.
The king sent and released him,
the ruler of the peoples set him free.
He made him lord of his house
and ruler of all his possessions.
R. Remember the marvels the Lord has done.

Gospel                                    MT 21:33-43, 45-46

Jesus said to the chief priests and the elders of the people: 
“Hear another parable.
There was a landowner who planted a vineyard,
put a hedge around it,
dug a wine press in it, and built a tower.
Then he leased it to tenants and went on a journey.
When vintage time drew near,
he sent his servants to the tenants to obtain his produce.
But the tenants seized the servants and one they beat,
another they killed, and a third they stoned.
Again he sent other servants, more numerous than the first ones,
but they treated them in the same way.
Finally, he sent his son to them,
thinking, ‘They will respect my son.’
But when the tenants saw the son, they said to one another,
‘This is the heir.
Come, let us kill him and acquire his inheritance.’
They seized him, threw him out of the vineyard, and killed him.
What will the owner of the vineyard do to those tenants when he comes?”
They answered him,
“He will put those wretched men to a wretched death
and lease his vineyard to other tenants
who will give him the produce at the proper times.”
Jesus said to them, “Did you never read in the Scriptures:

The stone that the builders rejected
has become the cornerstone;
by the Lord has this been done,
and it is wonderful in our eyes?

Therefore, I say to you,
the Kingdom of God will be taken away from you
and given to a people that will produce its fruit.”
When the chief priests and the Pharisees heard his parables,
they knew that he was speaking about them.
And although they were attempting to arrest him,
they feared the crowds, for they regarded him as a prophet.

No comments:

Post a Comment