Mẹ Maria kính yêu!
Mẹ ơi! Hôm nay trong lúc đọc Kinh Thánh, con thấy Thiên Chúa tuyệt vời quá, dễ thương quá! Và Đức Kitô thì thật là đáng yêu! Ngay lúc đó con muốn "chia sẻ" cho một người nào đó, kể cho họ nghe về những gì con đã cảm nghiệm được và con nhớ đến Mẹ.
Mẹ ơi! Con thường đến với Mẹ và con chỉ chạy đến với Mẹ khi con buồn, khi con đau khổ hoặc khi con tuyệt vọng. Con đến với Mẹ để xin Mẹ cứu con, giải thoát con khỏi tình trạng khốn khó. Con cứ như một đứa con "đi xa", những lúc con vui sướng, con bình an thì con "lặn" mất tăm mất dạng và khi con gặp khó khăn thì con lại "mò về" với Mẹ để cầu cứu, để xin chuyện này, chuyện nọ rồi con lại "biến". Và có lẽ Mẹ đã quen nhìn thấy gương mặt thiểu não của con khi con đến với Mẹ.
Mẹ ơi! Trên bước đường "lang thang, phiêu bạt" không có đích đến, không có mục tiêu, con đã "bị một người chiếm đoạt" lấy con. Và khi con đã "thuộc về người ấy" thì con cảm thấy "không thể sống thiếu người ấy" được. Con cảm thấy sợ hãi, yếu đuối nếu như con bị tuột ra khỏi vòng tay của "người ấy". Con sẽ chẳng làm được bất cứ điều gì nếu như không có "người ấy".
Mẹ ơi! Người đã chiếm đoạt con chính là Đức Giêsu Kitô! Chính Đức Kitô đã chiếm đoạt con và con đã thuộc về Ngài. Ở trong Đức Kitô, con được bình an, con được hạnh phúc. Ngài đã lấy ra khỏi con trái tim chai đá ngày nào, và Ngài đã thay thế vào bằng trái tim biết yêu thương, trái tim biết "rung động" trước tình yêu của Ngài dành cho con. Và khi con cùng Ngài thực hiện một công việc gì đó, thì con cảm thấy tự tin, can đảm và công việc đó sẽ thành công tốt đẹp theo ý của Ngài. Ở trong Đức Kitô, con không cần phải "xin xỏ" như trước kia nữa, con không còn phải lo lắng như trước nữa bởi Ngài đã cho con tất cả và Ngài đã lo lắng cho con tất cả.
Mẹ ơi! Nhờ có Ngài mà con được đổi mới, con được thay đổi hoàn toàn, từ trong suy nghĩ cho đến những hành vi của con đều được thay đổi. Con được sống trong một cuộc sống mới mà người làm chủ con là Đức Kitô, và con biết được rằng sức mạnh của con chính là nơi Đức Kitô, chính là con biết nương tựa vào Ngài. Đức Kitô đã dẫn con đi trên "con đường mới", Ngài cho con biết được đích đến là ở đâu và mục tiêu của con là gì.
Và Ngài đã chỉ cho con biết rằng: con được ở trong Đức Kitô, con được Đức Kitô chiếm đoạt là nhờ có Mẹ đã âm thầm chỉ lối, dẫn đưa con đến với Ngài. Con chợt nhận ra rằng: hình như những lần con chạy đến với Mẹ để kêu cứu, để than van thì Mẹ thường hay nói và chỉ dạy cho con về một Đức Giêsu Kitô quyền năng, về tình yêu của Ngài, nhưng con đã không để ý, con đã không quan tâm đến những lời chỉ dạy của Mẹ, con chỉ quan tâm đến "chuyện của con" mà thôi. Mẹ đã thường dạy con về sự khiêm nhường, sự thanh khiết, sự hy sinh, lòng nhân hậu bao dung và nhất là sự vâng lời Thiên Chúa một cách trọn vẹn tuyệt đối.
Mẹ ơi! Hôm nay con "trở về" với Mẹ không phải để than van, không phải để kêu cứu và cũng không phải với một gương mặt "thiểu não, đau buồn" như Mẹ đã từng thấy ở con trước kia, nhưng là với một gương mặt rạng rỡ, hân hoan, tràn trề hạnh phúc và để con kể cho Mẹ nghe, con khoe với Mẹ rằng con đã gặp được Đức Kitô, con đã được Ngài chiếm đoạt và con đã thuộc về Ngài. Vâng, Mẹ ơi! Con "trở về" với Mẹ để xin Mẹ một điều: "Xin Mẹ dạy con hai tiếng xin vâng".
Con cám ơn Mẹ, con cảm tạ Mẹ.
Con của Mẹ.
No comments:
Post a Comment