BÀI ĐỌC I: Ed 47, 1-9. 12
"Tôi đã thấy nước từ bên phải đền thờ chảy ra, và nước ấy
chảy đến ai, thì tất cả đều được cứu rỗi".
Trích sách Tiên tri Êdêkiel.
Trong những ngày ấy, thiên thần dẫn tôi đến cửa nhà Chúa, và
đây nước chảy dưới thềm nhà phía hướng đông, vì mặt tiền nhà Chúa hướng về phía
đông, còn nước thì chảy từ bên phải đền thờ, về phía nam bàn thờ. Thiên thần dẫn
tôi qua cửa phía bắc, đưa đi phía ngoài, đến cửa ngoài nhìn về hướng đông, và
đây nước chảy từ bên phải. Khi đó có người đàn ông đi ra về hướng đông, tay cầm
sợi dây, ông đo một ngàn thước tay và dẫn tôi đi qua dưới nước tới mắt cá chân.
Ông đo một ngàn thước tay nữa và dẫn tôi đi qua dưới nước đến đầu gối. Ông còn
đo một ngàn thước tay và dẫn tôi đi qua dưới nước đến ngang lưng. Ông lại đo
thêm một ngàn thước tay nữa, và đây là suối nước, tôi không thể đi qua được, vì
nước suối dâng lên cao quá, phải lội mới đi qua được, nên người ta không thể đi
qua được. Người ấy nói với tôi: "Hỡi người, hẳn ngươi đã xem thấy". Rồi
ông dẫn tôi đi, rồi dẫn trở lại trên bờ suối. Khi trở lại, tôi thấy hai bên suối
có nhiều cây cối. Người ấy lại nói với tôi: "Nước này chảy về phía cồn
cát, phía đông, chảy xuống đồng bằng hoang địa, rồi chảy ra biển, biến mất
trong biển và trở nên nước trong sạch. Tất cả những sinh vật sống động, nhờ suối
nước chảy qua, đều được sống. Sẽ có rất nhiều cá và nơi nào nước này chảy đến,
nơi đó sẽ trở nên trong lành, và sự sống sẽ được phát triển ở nơi mà suối nước
chảy đến.
Gần suối nước, hai bên bờ ở mỗi phía, mọi thứ cây ăn trái sẽ
mọc lên; lá của nó sẽ không khô héo, và trái của nó sẽ không bao giờ hết; mỗi
tháng nó có trái mới, vì dòng nước này phát xuất từ đền thờ; trái của nó dùng
làm thức ăn, và lá của nó dùng làm thuốc uống. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 45, 2-3. 5-6. 8-9
Đáp: Chúa thiên binh hằng ở cùng ta, và ta được Chúa Giacóp
hằng bảo vệ (c. 8).
1) Chúa là nơi ẩn náu và là sức mạnh của chúng ta, Người hằng
cứu giúp khi ta sầu khổ. Dầu đất có rung chuyển, ta không sợ chi, dầu núi đổ xuống
đầy lòng biển cả. - Đáp.
2) Nước dòng sông làm cho thành Chúa vui mừng, làm hân hoan
cung thánh Đấng Tối Cao hiển ngự. Chúa ở giữa thành, nên nó không chuyển rung,
lúc tinh sương, thành được Chúa cứu giúp. - Đáp.
3) Chúa thiên binh hằng ở cùng ta, ta được Chúa Giacóp hằng
bảo vệ. Các ngươi hãy đến mà xem mọi kỳ công Chúa làm, Người thực hiện muôn kỳ
quan trên vũ trụ. - Đáp.
CÂU XƯỚNG TRƯỚC PHÚC ÂM: Tv 50, 12a và 14a
Ôi lạy Chúa, xin tạo cho con quả tim trong sạch. Xin ban lại
cho con niềm vui ơn cứu độ.
PHÚC ÂM: Ga 5, 1-3a.
5-16
"Tức khắc người ấy được lành bệnh".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Hôm đó là ngày lễ của người Do-thái, Chúa Giêsu lên
Giêru-salem. Tại Giêrusalem, gần cửa "Chiên", có một cái hồ, tiếng
Do-thái gọi là Bếtsaiđa, chung quanh có năm hành lang. Trong các hành lang này,
có rất nhiều người đau yếu, mù loà, què quặt, bất toại nằm la liệt. Trong số
đó, có một người nằm đau liệt đã ba mươi tám năm. Khi Chúa Giêsu thấy người ấy
nằm đó và biết anh đã đau từ lâu, liền hỏi: "Anh muốn được lành bệnh
không?" Người đó thưa: "Thưa Ngài, tôi không được ai đem xuống hồ, mỗi
khi nước động. Khi tôi lết tới, thì có người xuống trước tôi rồi". Chúa
Giêsu nói: "Anh hãy đứng dậy vác chõng mà về". Tức khắc người ấy được
lành bệnh. Anh ta vác chõng và đi. Nhưng hôm đó lại là ngày Sabbat, nên người
Do-thái bảo người vừa được khỏi bệnh rằng: "Hôm nay là ngày Sabbat, anh
không được phép vác chõng". Anh ta trả lời: "Chính người chữa tôi
lành bệnh bảo tôi: "Vác chõng mà đi". Họ hỏi: "Ai là người đã bảo
anh 'Vác chõng mà đi'?" Nhưng kẻ đã được chữa lành không biết Người là ai,
vì Chúa Giêsu đã lánh vào đám đông tụ tập nơi đó.
Sau đó, Chúa Giêsu gặp anh ta trong đền thờ, Người nói:
"Này, anh đã được lành bệnh, đừng phạm tội nữa, kẻo phải khốn khổ hơn trước".
Anh ta đi nói cho người Do-thái biết chính Chúa Giêsu là người đã chữa anh ta
lành bệnh.
Vì thế người Do-thái gây sự với Chúa Giêsu, vì Người đã làm
như thế trong ngày Sabbat. Đó là lời Chúa.
Tuesday of the Fourth Week of Lent
Lectionary: 245
Reading 1 EZ 47:1-9, 12
The angel brought me, Ezekiel,
back to the entrance of the temple of the LORD,
and I saw water flowing out
from beneath the threshold of the temple toward the east,
for the façade of the temple was toward the east;
the water flowed down from the right side of the temple,
south of the altar.
He led me outside by the north gate,
and around to the outer gate facing the east,
where I saw water trickling from the right side.
Then when he had walked off to the east
with a measuring cord in his hand,
he measured off a thousand cubits
and had me wade through the water,
which was ankle-deep.
He measured off another thousand
and once more had me wade through the water,
which was now knee-deep.
Again he measured off a thousand and had me wade;
the water was up to my waist.
Once more he measured off a thousand,
but there was now a river through which I could not wade;
for the water had risen so high it had become a river
that could not be crossed except by swimming.
He asked me, “Have you seen this, son of man?”
Then he brought me to the bank of the river, where he had me
sit.
Along the bank of the river I saw very many trees on both
sides.
He said to me,
“This water flows into the eastern district down upon the
Arabah,
and empties into the sea, the salt waters, which it makes
fresh.
Wherever the river flows,
every sort of living creature that can multiply shall live,
and there shall be abundant fish,
for wherever this water comes the sea shall be made fresh.
Along both banks of the river, fruit trees of every kind
shall grow;
their leaves shall not fade, nor their fruit fail.
Every month they shall bear fresh fruit,
for they shall be watered by the flow from the sanctuary.
Their fruit shall serve for food, and their leaves for
medicine.”
Responsorial Psalm
PS 46:2-3, 5-6, 8-9
R. (8) The Lord of hosts is with us; our stronghold is the
God of Jacob.
God is our refuge and our strength,
an ever-present help in distress.
Therefore we fear not, though the earth be shaken
and mountains plunge into the depths of the sea.
R. The Lord of hosts is with us; our stronghold is the God
of Jacob.
There is a stream whose runlets gladden the city of God,
the holy dwelling of the Most High.
God is in its midst; it shall not be disturbed;
God will help it at the break of dawn.
R. The Lord of hosts is with us; our stronghold is the God
of Jacob.
The LORD of hosts is with us;
our stronghold is the God of Jacob.
Come! behold the deeds of the LORD,
the astounding things he has wrought on earth.
R. The Lord of hosts is with us; our stronghold is the God
of Jacob.
Gospel JN 5:1-16
There was a feast of the Jews, and Jesus went up to
Jerusalem.
Now there is in Jerusalem at the Sheep Gate
a pool called in Hebrew Bethesda, with five porticoes.
In these lay a large number of ill, blind, lame, and
crippled.
One man was there who had been ill for thirty-eight years.
When Jesus saw him lying there
and knew that he had been ill for a long time, he said to
him,
“Do you want to be well?”
The sick man answered him,
“Sir, I have no one to put me into the pool
when the water is stirred up;
while I am on my way, someone else gets down there before
me.”
Jesus said to him, “Rise, take up your mat, and walk.”
Immediately the man became well, took up his mat, and
walked.
Now that day was a sabbath.
So the Jews said to the man who was cured,
“It is the sabbath, and it is not lawful for you to carry
your mat.”
He answered them, “The man who made me well told me,
‘Take up your mat and walk.’“
They asked him,
“Who is the man who told you, ‘Take it up and walk’?”
The man who was healed did not know who it was,
for Jesus had slipped away, since there was a crowd there.
After this Jesus found him in the temple area and said to
him,
“Look, you are well; do not sin any more,
so that nothing worse may happen to you.”
The man went and told the Jews
that Jesus was the one who had made him well.
Therefore, the Jews began to persecute Jesus
because he did this on a sabbath.
No comments:
Post a Comment