∇ Chúa Nhật XIII thường niên Năm A
|
Sunday, June 29, 2014
Ngài Là Cha Tôi
Truyện cổ Roma thường ghi lại các cuộc chiến thắng khải hoàn
của các vị Hoàng đế. Sau một lần thắng trận, các vị hoàng đế thường hướng dẫn
các đoàn quân tiến qua các ngã phố cho dân chúng tung hô.
Lần kia, các đường phố đều đông nghẹt.
Người ta phải dựng một khán đài đặc biệt để hoàng gia có thể theo dõi cuộc diễu
hành. Khi hoàng đế và quân đội tiến đến gần khán đài nơi hoàng hậu và các công
chúa, hoàng tử đang chờ đợi, người ta kinh ngạc vô cùng vì vị hoàng tử nhỏ nhất
đã rời khỏi khán đài và chạy vụt đến chiến xa của hoàng đế.
Những người vệ binh có trách nhiệm giữ an
ninh hai bên đường đã chận hoàng tử lại. Họ giải thích cho cậu biết rằng: xa
giá đang tiến lại gần chính là xa giá của hoàng đế. Không ai được phép đến gần...
Vị hoàng tử nhỏ điềm nhiên trả lời: "Ngài là hoàng đế của các ông, còn đối
với tôi thì ngài là cha tôi".
CHỈ MỘT CHÚA, MỘT ĐỨC TIN
“Thầy là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống.” (Mt
16,16)
Suy niệm: Một trong những đề tài ưa thích
của nhà danh hoạ El Greco (En wGrê-cô) là trình bày hai thánh Phê-rô và Phao-lô
như hai nhân vật hết sức đối nghịch nhau đứng chung trong một bức tranh. Quả thực
trong Tân Ước nhiều chỗ cho thấy hai ngài có nhiều khác biệt, thậm chí chống đối
nhau gay gắt, trong tính cách cá nhân cũng như trong đường lối loan báo Tin Mừng,
chẳng hạn thánh Phao-lô đã từng lớn tiếng chỉ trích thái độ nhân nhượng của
thánh Phê-rô trước những người Do-thái chủ trương bắt các Ki-tô hữu phải giữ luật
Mô-sê, cụ thể là phải chịu phép cắt bì (x. Gl 2,11-14). Thế nhưng hai ngài lại
có một điểm chung nổi bật, đó là tình yêu đến độ say mê dành cho Đức Ki-tô. Đối
với thánh Phao-lô, Đức Ki-tô là tất cả, là lẽ sống (Pl 1,21; 3,8); còn thánh
Phê-rô thì bộc bạch: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai?
Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời” (Ga 6,68). Chính nhờ điểm
chung này mà các ngài trở thành hai trụ cột xây dựng Giáo hội hiệp nhất cùng
tuyên xưng “một Chúa, một Đức Tin, một phép rửa” (Ep 4,5).
29/06/2014 Chúa Nhật Mùa Thường Niên Năm A Phêrô và Phaolô
Lễ Vọng
BÀI ĐỌC I: Cv 3, 1-10
"Tôi có cái này tôi cho anh là: nhân danh Đức Giêsu, anh hãy đứng dậy mà đi".
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Trong những ngày ấy, vào giờ thứ chín, là giờ cầu nguyện, Phêrô và Gioan lên đền thờ. Lúc bấy giờ có một anh què từ lúc mới sinh, hằng ngày được người ta khiêng đến cửa đền thờ, gọi là cửa Đẹp, để xin những người vào đền thờ bố thí cho. Khi thấy Phêrô và Gioan tiến vào đền thờ, anh liền xin bố thí. Phêrô và Gioan nhìn anh và nói: "Anh hãy nhìn chúng tôi". Anh ngước mắt chăm chú nhìn hai ngài, mong sẽ được hai ngài cho cái gì. Nhưng Phêrô nói: "Vàng bạc thì tôi không có, nhưng có cái này tôi cho anh là: nhân danh Đức Giêsu Kitô Nadarét, anh hãy đứng dậy mà đi!"
Rồi Phêrô nắm tay mặt anh mà kéo dậy, tức thì mắt cá và bàn chân anh trở nên cứng cát; anh nhảy ngay lên mà đứng và đi được; anh cùng hai ngài tiến vào đền thờ, anh vừa đi vừa nhảy nhót và ngợi khen Thiên Chúa, và dân chúng đều thấy anh đi và ngợi khen Chúa. Họ nhận ra anh chính là kẻ ngồi ăn xin ở cửa Đẹp đền thờ, nên họ bỡ ngỡ và sửng sốt về việc xảy đến cho anh. Đó là lời Chúa.
Anh là tảng đá (29.6.2014 – Lễ Thánh Phêrô và Thánh Phaolô, Tông đồ)
Lời Chúa: Mt 16, 13-19
Khi Ðức Giêsu đến vùng kế cận thành Xêdarê Philípphê, Người
hỏi các môn đệ rằng: “Người ta nói Con Người là ai?” Các ông thưa: “Kẻ thì nói
là ông Gioan Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Êlia, có người lại cho là ông Giêrêmia
hay một trong các vị ngôn sứ”. Ðức Giêsu lại hỏi: “Còn anh em, anh em bảo Thầy
là ai?” Ông Simon Phêrô thưa: “Thầy là Ðấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống”. Ðức
Giêsu nói với ông: “Này anh Simon con ông Giôna, anh thật là người có phúc, vì
không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Ðấng ngự
trên trời. Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết: anh là Phêrô, nghĩa là Tảng Ðá,
trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không
thắng nổi. Thầy sẽ trao cho anh chìa khóa Nước Trời: dưới đất, anh cầm buộc điều
gì, trên trời cũng sẽ cầm buộc như vậy; dưới đất, anh tháo cởi điều gì, trên trời
cũng sẽ tháo cởi như vậy”.
Saturday, June 28, 2014
28/06/2014 Thứ Bảy Tuần XII Mùa Thường Niên Năm A Trái tim Mẹ Vô Nhiễm
BÀI ĐỌC I: Ac 2, 2. 10-14. 18-19
"Trên tường thành thiếu nữ Sion, lòng họ kêu vang
lên Thiên Chúa".
Trích sách Ai Ca.
Chúa phá tan các báu vật nhà Giacóp chẳng nương tay: trong
cơn thịnh nộ, Chúa phá huỷ thành luỹ thiếu nữ Giuđa. Người quật xuống đất và
làm sỉ nhục cả vương quốc, cả quan chức cao sang.
Các kỳ lão của thiếu nữ Sion ngồi dưới đất thinh lặng, mình
mang áo nhặm và rắc tro trên đầu. Còn các trinh nữ Giêrusalem gục đầu xuống đất.
Mắt tôi hao mòn vì quá khóc than, lòng tôi bàng hoàng thổn thức, gan tôi đổ
tràn trên đất, vì các tai hoạ của thiếu nữ dân tôi: các trẻ thơ, hài nhi măng sữa,
xỉu la liệt giữa phố phường. Chúng xin mẹ: "Bánh mì rượu tốt ở đâu?"
Chúng ngã xỉu ngoài đường phố như bị gươm đao. Chúng tắt thở ngay nơi lòng mẹ.
Hỡi thiếu nữ Giêrusalem, ta sánh ngươi cùng ai, ta ví ngươi
như kẻ nào? Hỡi trinh nữ Sion, ta sánh ngươi cùng ai để an ủi? Vì nỗi khổ ngươi
man mác tựa biển khơi, nào ai chữa nổi ngươi? Các tiên tri của ngươi nói bậy
nói sai, chẳng vạch cho ngươi một vài gian ác, cùng chẳng giục ngươi khóc lóc
ăn năn, mà chỉ tiên kiến những điều giả dối, khiến ngươi bị trục xuất và lưu
đày.
Trên tường thành thiếu nữ Sion, lòng họ kêu vang lên Chúa.
Hãy chan hoà suối lệ đêm ngày, đừng để mắt ngươi yên nghỉ. Hãy chỗi dậy, hãy ca
ngợi mỗi đầu canh đêm, hãy giốc đổ lòng ra như nước trước Nhan Chúa, hãy giơ
tay cầu khẩn Chúa cho lũ trẻ thơ, chúng ngã xỉu vì đói ở góc đường xó chợ. Ðó
là lời Chúa.
Hằng ghi nhớ trong lòng (28.6.2014 – Thứ bảy - Trái tim Vô nhiễm Đức Mẹ)
Lời Chúa: Lc 2, 41-51
Hằng năm, cha mẹ Đức Giêsu trẩy hội đền Giêrusalem mừng lễ
Vượt Qua. Khi Người được mười hai tuổi, cả gia đình cùng lên đền, như người ta
thường làm trong ngày lễ. Xong kỳ lễ, hai ông bà trở về, còn cậu bé Giêsu thì ở
lại Giêrusalem, mà cha mẹ chẳng hay biết. Ông bà cứ tưởng là cậu về chung với
đoàn lữ hành, nên sau một ngày đường, mới đi tìm kiếm giữa đám bà con và người
quen thuộc. Không thấy con đâu, hai ông bà trở lại Giêrusalem mà tìm. Sau ba
ngày, hai ông bà mới tìm thấy con trong Đền Thờ, đang ngồi giữa các thầy dạy, vừa
nghe họ, vừa đặt câu hỏi. Ai nghe cậu nói cũng ngạc nhiên về trí thông minh và
những lời đối đáp của cậu. Khi thấy con, hai ông bà sửng sốt, và mẹ Người nói với
Người: “Con ơi, sao con lại xử với cha mẹ như vậy? Con thấy không, cha con và mẹ
đây đã phải cực lòng tìm con!” Người đáp: “Sao cha mẹ lại tìm con? Cha mẹ không
biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao?” Nhưng ông bà không hiểu lời Người
vừa nói.
Sau đó, Người đi xuống cùng với cha mẹ, trở về Nadarét và
hằng vâng phục các ngài. Riêng mẹ Người thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy
trong lòng.
Friday, June 27, 2014
Con Chim Trong Bàn Tay
Người Ba Tư có kể câu chuyện ngụ ngôn như sau:
Ngày xưa, tại quảng trường của một thành
phố nọ, có một nhà hiền triết xuất hiện và tuyên bố giải đáp được tất cả mọi thắc
mắc của bất cứ ai đến vấn kế.
Một hôm, giữa đám người đang say mê lắng
nghe nhà hiền triết, có một mục tử từ trên núi cao đến. Nghe tiếng đồn về sự
thông thái và khôn ngoan của nhà hiền triết, anh muốn chứng kiến tận mắt, nghe
tận tai và nhất là để hạ nhục nhà hiền triết giữa đám đông.
VUI MỪNG VỚI TỪNG CON CHIÊN
“Người nào trong các ông có một trăm con chiên mà bị mất
một con, lại không để chín mươi chín con kia ngoài đồng hoang, để đi tìm cho kỳ
được con chiên bị mất sao?” (Lc 15,4)
Suy niệm: Ở Pa-lét-tin, đàn chiên là tài
sản chung của cả làng, thường được giao cho vài ba người chăn. Nếu chiều tối
các người chăn dẫn đàn chiên về làng mà báo tin có chiên đi lạc, thì cả làng
nóng lòng chờ mong. Vì thế, khi thấy người chăn chiên trở về từ đàng xa với con
chiên lạc trên vai, cả làng reo lên vui mừng và cảm tạ Chúa. Đức Giê-su đã dùng
hình ảnh vui tươi ấy để nói cho chúng ta biết niềm vui chẳng những của của
Thiên Chúa mà của cả Hội Thánh khi một người tội lỗi hối cải trở về. Chúng ta cứ
ngỡ chuyện một người tội lỗi hoán cải là chuyện nhỏ, chuyện vụn vặt thường ngày
không đáng kể. Dụ ngôn này giúp ta có nhận thức đúng hơn về tấm lòng của Chúa.
27/06/2014 Thứ Sáu Mùa Thường Niên Năm A Thánh Tâm Chúa
Lễ Thánh Tâm Chúa
BÀI ĐỌC I: Đnl 7, 6-11
"Chúa đã yêu thương và tuyển chọn các ngươi".
Trích sách Đệ Nhị Luật.
Môsê nói cùng dân chúng rằng: "Các ngươi là một dân hiến thánh cho Chúa là Thiên Chúa các ngươi. Chúa là Thiên Chúa các ngươi đã chọn các ngươi để làm dân riêng của Người giữa mọi dân tộc trên mặt đất. Không phải vì các ngươi đông số hơn mọi dân tộc khác mà Thiên Chúa gắn bó với các ngươi và tuyển chọn các ngươi, vì thực ra, các ngươi ít số hơn mọi dân tộc khác; nhưng vì Chúa đã yêu thương các ngươi và giữ lời đã thề hứa với tổ phụ các ngươi rằng: Người dùng tay mạnh mẽ mà dẫn đưa và cứu chuộc các ngươi khỏi cảnh nô lệ, khỏi tay Pharaon vua Ai-cập. Các ngươi sẽ biết rằng Chúa là Thiên Chúa các ngươi, chính Người là Thiên Chúa hùng mạnh, trung thành giữ lời giao ước và lòng thương xót với những kẻ yêu mến Người, và những kẻ tuân giữ lề luật Người cho đến muôn thế hệ. Người báo oán ngay những kẻ thù ghét Người, bằng cách tiêu diệt chúng không trì hoãn, trả báo tức khắc như chúng đã đáng tội. Vì vậy các ngươi hãy tuân giữ điều răn, nghi lễ và lề luật mà ta truyền cho các ngươi hôm nay, để các ngươi thi hành". Đó là lời Chúa.
Subscribe to:
Posts (Atom)