∇ Chúa Nhật XIII thường niên Năm A
|
Sunday, June 29, 2014
Ngài Là Cha Tôi
Truyện cổ Roma thường ghi lại các cuộc chiến thắng khải hoàn
của các vị Hoàng đế. Sau một lần thắng trận, các vị hoàng đế thường hướng dẫn
các đoàn quân tiến qua các ngã phố cho dân chúng tung hô.
Lần kia, các đường phố đều đông nghẹt.
Người ta phải dựng một khán đài đặc biệt để hoàng gia có thể theo dõi cuộc diễu
hành. Khi hoàng đế và quân đội tiến đến gần khán đài nơi hoàng hậu và các công
chúa, hoàng tử đang chờ đợi, người ta kinh ngạc vô cùng vì vị hoàng tử nhỏ nhất
đã rời khỏi khán đài và chạy vụt đến chiến xa của hoàng đế.
Những người vệ binh có trách nhiệm giữ an
ninh hai bên đường đã chận hoàng tử lại. Họ giải thích cho cậu biết rằng: xa
giá đang tiến lại gần chính là xa giá của hoàng đế. Không ai được phép đến gần...
Vị hoàng tử nhỏ điềm nhiên trả lời: "Ngài là hoàng đế của các ông, còn đối
với tôi thì ngài là cha tôi".
CHỈ MỘT CHÚA, MỘT ĐỨC TIN
“Thầy là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống.” (Mt
16,16)
Suy niệm: Một trong những đề tài ưa thích
của nhà danh hoạ El Greco (En wGrê-cô) là trình bày hai thánh Phê-rô và Phao-lô
như hai nhân vật hết sức đối nghịch nhau đứng chung trong một bức tranh. Quả thực
trong Tân Ước nhiều chỗ cho thấy hai ngài có nhiều khác biệt, thậm chí chống đối
nhau gay gắt, trong tính cách cá nhân cũng như trong đường lối loan báo Tin Mừng,
chẳng hạn thánh Phao-lô đã từng lớn tiếng chỉ trích thái độ nhân nhượng của
thánh Phê-rô trước những người Do-thái chủ trương bắt các Ki-tô hữu phải giữ luật
Mô-sê, cụ thể là phải chịu phép cắt bì (x. Gl 2,11-14). Thế nhưng hai ngài lại
có một điểm chung nổi bật, đó là tình yêu đến độ say mê dành cho Đức Ki-tô. Đối
với thánh Phao-lô, Đức Ki-tô là tất cả, là lẽ sống (Pl 1,21; 3,8); còn thánh
Phê-rô thì bộc bạch: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai?
Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời” (Ga 6,68). Chính nhờ điểm
chung này mà các ngài trở thành hai trụ cột xây dựng Giáo hội hiệp nhất cùng
tuyên xưng “một Chúa, một Đức Tin, một phép rửa” (Ep 4,5).
29/06/2014 Chúa Nhật Mùa Thường Niên Năm A Phêrô và Phaolô
Lễ Vọng
BÀI ĐỌC I: Cv 3, 1-10
"Tôi có cái này tôi cho anh là: nhân danh Đức Giêsu, anh hãy đứng dậy mà đi".
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Trong những ngày ấy, vào giờ thứ chín, là giờ cầu nguyện, Phêrô và Gioan lên đền thờ. Lúc bấy giờ có một anh què từ lúc mới sinh, hằng ngày được người ta khiêng đến cửa đền thờ, gọi là cửa Đẹp, để xin những người vào đền thờ bố thí cho. Khi thấy Phêrô và Gioan tiến vào đền thờ, anh liền xin bố thí. Phêrô và Gioan nhìn anh và nói: "Anh hãy nhìn chúng tôi". Anh ngước mắt chăm chú nhìn hai ngài, mong sẽ được hai ngài cho cái gì. Nhưng Phêrô nói: "Vàng bạc thì tôi không có, nhưng có cái này tôi cho anh là: nhân danh Đức Giêsu Kitô Nadarét, anh hãy đứng dậy mà đi!"
Rồi Phêrô nắm tay mặt anh mà kéo dậy, tức thì mắt cá và bàn chân anh trở nên cứng cát; anh nhảy ngay lên mà đứng và đi được; anh cùng hai ngài tiến vào đền thờ, anh vừa đi vừa nhảy nhót và ngợi khen Thiên Chúa, và dân chúng đều thấy anh đi và ngợi khen Chúa. Họ nhận ra anh chính là kẻ ngồi ăn xin ở cửa Đẹp đền thờ, nên họ bỡ ngỡ và sửng sốt về việc xảy đến cho anh. Đó là lời Chúa.
Anh là tảng đá (29.6.2014 – Lễ Thánh Phêrô và Thánh Phaolô, Tông đồ)
Lời Chúa: Mt 16, 13-19
Khi Ðức Giêsu đến vùng kế cận thành Xêdarê Philípphê, Người
hỏi các môn đệ rằng: “Người ta nói Con Người là ai?” Các ông thưa: “Kẻ thì nói
là ông Gioan Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Êlia, có người lại cho là ông Giêrêmia
hay một trong các vị ngôn sứ”. Ðức Giêsu lại hỏi: “Còn anh em, anh em bảo Thầy
là ai?” Ông Simon Phêrô thưa: “Thầy là Ðấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống”. Ðức
Giêsu nói với ông: “Này anh Simon con ông Giôna, anh thật là người có phúc, vì
không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Ðấng ngự
trên trời. Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết: anh là Phêrô, nghĩa là Tảng Ðá,
trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không
thắng nổi. Thầy sẽ trao cho anh chìa khóa Nước Trời: dưới đất, anh cầm buộc điều
gì, trên trời cũng sẽ cầm buộc như vậy; dưới đất, anh tháo cởi điều gì, trên trời
cũng sẽ tháo cởi như vậy”.
Saturday, June 28, 2014
28/06/2014 Thứ Bảy Tuần XII Mùa Thường Niên Năm A Trái tim Mẹ Vô Nhiễm
BÀI ĐỌC I: Ac 2, 2. 10-14. 18-19
"Trên tường thành thiếu nữ Sion, lòng họ kêu vang
lên Thiên Chúa".
Trích sách Ai Ca.
Chúa phá tan các báu vật nhà Giacóp chẳng nương tay: trong
cơn thịnh nộ, Chúa phá huỷ thành luỹ thiếu nữ Giuđa. Người quật xuống đất và
làm sỉ nhục cả vương quốc, cả quan chức cao sang.
Các kỳ lão của thiếu nữ Sion ngồi dưới đất thinh lặng, mình
mang áo nhặm và rắc tro trên đầu. Còn các trinh nữ Giêrusalem gục đầu xuống đất.
Mắt tôi hao mòn vì quá khóc than, lòng tôi bàng hoàng thổn thức, gan tôi đổ
tràn trên đất, vì các tai hoạ của thiếu nữ dân tôi: các trẻ thơ, hài nhi măng sữa,
xỉu la liệt giữa phố phường. Chúng xin mẹ: "Bánh mì rượu tốt ở đâu?"
Chúng ngã xỉu ngoài đường phố như bị gươm đao. Chúng tắt thở ngay nơi lòng mẹ.
Hỡi thiếu nữ Giêrusalem, ta sánh ngươi cùng ai, ta ví ngươi
như kẻ nào? Hỡi trinh nữ Sion, ta sánh ngươi cùng ai để an ủi? Vì nỗi khổ ngươi
man mác tựa biển khơi, nào ai chữa nổi ngươi? Các tiên tri của ngươi nói bậy
nói sai, chẳng vạch cho ngươi một vài gian ác, cùng chẳng giục ngươi khóc lóc
ăn năn, mà chỉ tiên kiến những điều giả dối, khiến ngươi bị trục xuất và lưu
đày.
Trên tường thành thiếu nữ Sion, lòng họ kêu vang lên Chúa.
Hãy chan hoà suối lệ đêm ngày, đừng để mắt ngươi yên nghỉ. Hãy chỗi dậy, hãy ca
ngợi mỗi đầu canh đêm, hãy giốc đổ lòng ra như nước trước Nhan Chúa, hãy giơ
tay cầu khẩn Chúa cho lũ trẻ thơ, chúng ngã xỉu vì đói ở góc đường xó chợ. Ðó
là lời Chúa.
Hằng ghi nhớ trong lòng (28.6.2014 – Thứ bảy - Trái tim Vô nhiễm Đức Mẹ)
Lời Chúa: Lc 2, 41-51
Hằng năm, cha mẹ Đức Giêsu trẩy hội đền Giêrusalem mừng lễ
Vượt Qua. Khi Người được mười hai tuổi, cả gia đình cùng lên đền, như người ta
thường làm trong ngày lễ. Xong kỳ lễ, hai ông bà trở về, còn cậu bé Giêsu thì ở
lại Giêrusalem, mà cha mẹ chẳng hay biết. Ông bà cứ tưởng là cậu về chung với
đoàn lữ hành, nên sau một ngày đường, mới đi tìm kiếm giữa đám bà con và người
quen thuộc. Không thấy con đâu, hai ông bà trở lại Giêrusalem mà tìm. Sau ba
ngày, hai ông bà mới tìm thấy con trong Đền Thờ, đang ngồi giữa các thầy dạy, vừa
nghe họ, vừa đặt câu hỏi. Ai nghe cậu nói cũng ngạc nhiên về trí thông minh và
những lời đối đáp của cậu. Khi thấy con, hai ông bà sửng sốt, và mẹ Người nói với
Người: “Con ơi, sao con lại xử với cha mẹ như vậy? Con thấy không, cha con và mẹ
đây đã phải cực lòng tìm con!” Người đáp: “Sao cha mẹ lại tìm con? Cha mẹ không
biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao?” Nhưng ông bà không hiểu lời Người
vừa nói.
Sau đó, Người đi xuống cùng với cha mẹ, trở về Nadarét và
hằng vâng phục các ngài. Riêng mẹ Người thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy
trong lòng.
Friday, June 27, 2014
Con Chim Trong Bàn Tay
Người Ba Tư có kể câu chuyện ngụ ngôn như sau:
Ngày xưa, tại quảng trường của một thành
phố nọ, có một nhà hiền triết xuất hiện và tuyên bố giải đáp được tất cả mọi thắc
mắc của bất cứ ai đến vấn kế.
Một hôm, giữa đám người đang say mê lắng
nghe nhà hiền triết, có một mục tử từ trên núi cao đến. Nghe tiếng đồn về sự
thông thái và khôn ngoan của nhà hiền triết, anh muốn chứng kiến tận mắt, nghe
tận tai và nhất là để hạ nhục nhà hiền triết giữa đám đông.
VUI MỪNG VỚI TỪNG CON CHIÊN
“Người nào trong các ông có một trăm con chiên mà bị mất
một con, lại không để chín mươi chín con kia ngoài đồng hoang, để đi tìm cho kỳ
được con chiên bị mất sao?” (Lc 15,4)
Suy niệm: Ở Pa-lét-tin, đàn chiên là tài
sản chung của cả làng, thường được giao cho vài ba người chăn. Nếu chiều tối
các người chăn dẫn đàn chiên về làng mà báo tin có chiên đi lạc, thì cả làng
nóng lòng chờ mong. Vì thế, khi thấy người chăn chiên trở về từ đàng xa với con
chiên lạc trên vai, cả làng reo lên vui mừng và cảm tạ Chúa. Đức Giê-su đã dùng
hình ảnh vui tươi ấy để nói cho chúng ta biết niềm vui chẳng những của của
Thiên Chúa mà của cả Hội Thánh khi một người tội lỗi hối cải trở về. Chúng ta cứ
ngỡ chuyện một người tội lỗi hoán cải là chuyện nhỏ, chuyện vụn vặt thường ngày
không đáng kể. Dụ ngôn này giúp ta có nhận thức đúng hơn về tấm lòng của Chúa.
27/06/2014 Thứ Sáu Mùa Thường Niên Năm A Thánh Tâm Chúa
Lễ Thánh Tâm Chúa
BÀI ĐỌC I: Đnl 7, 6-11
"Chúa đã yêu thương và tuyển chọn các ngươi".
Trích sách Đệ Nhị Luật.
Môsê nói cùng dân chúng rằng: "Các ngươi là một dân hiến thánh cho Chúa là Thiên Chúa các ngươi. Chúa là Thiên Chúa các ngươi đã chọn các ngươi để làm dân riêng của Người giữa mọi dân tộc trên mặt đất. Không phải vì các ngươi đông số hơn mọi dân tộc khác mà Thiên Chúa gắn bó với các ngươi và tuyển chọn các ngươi, vì thực ra, các ngươi ít số hơn mọi dân tộc khác; nhưng vì Chúa đã yêu thương các ngươi và giữ lời đã thề hứa với tổ phụ các ngươi rằng: Người dùng tay mạnh mẽ mà dẫn đưa và cứu chuộc các ngươi khỏi cảnh nô lệ, khỏi tay Pharaon vua Ai-cập. Các ngươi sẽ biết rằng Chúa là Thiên Chúa các ngươi, chính Người là Thiên Chúa hùng mạnh, trung thành giữ lời giao ước và lòng thương xót với những kẻ yêu mến Người, và những kẻ tuân giữ lề luật Người cho đến muôn thế hệ. Người báo oán ngay những kẻ thù ghét Người, bằng cách tiêu diệt chúng không trì hoãn, trả báo tức khắc như chúng đã đáng tội. Vì vậy các ngươi hãy tuân giữ điều răn, nghi lễ và lề luật mà ta truyền cho các ngươi hôm nay, để các ngươi thi hành". Đó là lời Chúa.
Ách của tôi êm ái (27.6.2014 – Thứ sáu - Thánh Tâm Chúa Giêsu)
Lời Chúa: Mt 11, 25-30
Lúc ấy, Ðức Giêsu cất tiếng nói: “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mạc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha. Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết rõ người Con, trừ Chúa Cha; cũng như không ai biết rõ Chúa Cha, trừ người Con và kẻ mà người Con muốn mạc khải cho. Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng. Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng. Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng”.
Thursday, June 26, 2014
26/06/14 THỨ NĂM TUẦN 12 TN Mt 7,21-29 LỜI CHÚA LÀ NỀN MÓNG CHO CUỘC ĐỜI
“Ai nghe lời Thầy nói đây mà đem ra thực hành, thì ví được như người khôn xây nhà mình trên đá. Dù mưa sa, nước cuốn, hay bão tố ập vào, nhà ấy cũng không sụp đổ, vì đã xây trên nền đá.” (Mt 7,24-25)
Suy niệm: Tuỳ vào mục đích của công trình, người ta chọn vật liệu cho tương xứng. Làm một nhà kho tạm thì không cần tốn kém mua vật liệu tuổi thọ cao, nhưng làm một lâu đài hay một thánh đường thì cần sử dụng vật liệu bền bỉ. Huống hồ công trình ấy là chính là con người, không chỉ có giá trị ở đời này, mà còn cả đời sau, nên Chúa dạy phải xây dựng cuộc đời ta trên nền đá là chính Lời của Ngài. Những ai nghe và giữ Lời Chúa là người khôn ngoan xây dựng đời mình vững chắc trước những cơn sóng dữ. Đức Bê-nê-đi-tô XVI nhận định rằng, đức tin Ki-tô hữu hôm nay như con thuyền đang bị sóng đánh tư bề; những làn sóng từ chủ nghĩa vô thần đến chủ nghĩa tự do, từ tự do phóng túng đến tôn giáo hỗn độn, hòng vùi dập đức tin và số mệnh Ki-tô hữu. Trước những cơn sóng dữ này, nghe lời Chúa và thực hành lời Chúa dạy là khôn ngoan hơn cả, vì bấy giờ, nền tảng cho cuộc đời Ki-tô hữu là chính Chúa Giê-su, Tảng Đá góc tường của đời Ki-tô hữu.
Lời Chúa - 26/06/2014 Thứ Năm Tuần XII Mùa Thường Niên Năm A
BÀI ĐỌC I: 2 V 24, 8-17
"Vua Babylon dẫn về Babylon Gioakim, và tất cả những
binh sĩ thiện chiến làm tù binh".
Trích sách Các Vua quyển thứ hai.
Khi lên ngôi, vua Gioakim mới mười tám tuổi, và trị vì ở
Giêrusalem ba tháng. Tên mẹ vua là Naestha, ái nữ của Elna-than, quê ở
Giêrusalem. Vua làm điều mất lòng Chúa cũng như cha vua đã làm xưa.
Khi ấy binh sĩ của Nabucôđônôsôr, vua Babylon, tiến đến vây
Giêrusalem. Nabucôđônôsôr, vua Babylon, thân chinh điều khiển binh sĩ đến tận
nơi để tấn công thành. Khi ấy Gioakim, vua Giuđa, đầu hàng vua Babylon, cùng với
mẹ, binh sĩ, quan tước và các thái giám. Vua Babylon bắt họ làm tù binh, khi ấy
là năm thứ tám triều vua Babylon. Vua này mang về tất cả kho tàng của đền thờ
Chúa, và đền vua, ông đập vỡ tất cả các bình vàng mà Salomon, vua Israel, đã
đúc cho cung thánh của Chúa, như thế ứng nghiệm lời Chúa đã phán. Vua đã đem
toàn thể Giêrusalem đi đày, gồm các sĩ quan, mười ngàn binh lính cường tráng,
các thứ thợ thủ công, thợ rèn, không sót lại gì cả, ngoại trừ đám dân nghèo.
Vua cũng dẫn về Babylon làm tù binh vua Gioakim và thái hậu, các hoàng hậu, các
thái giám, những bậc vị vọng, bảy ngàn trai tráng, một ngàn thợ làm nghề thủ
công, thợ rèn, tất cả những binh sĩ thiện chiến. Vua Babylon dẫn họ sang
Babylon làm tù binh. Vua đặt hoàng thúc Matthania làm vua thay Gioakim, và đổi
tên ông là Seđecia. Ðó là lời Chúa.
Xây trên nền đá (26.6.2014 – Thứ năm Tuần 12 Thường niên)
Lời Chúa: Mt 7, 21-29
Khi ấy, Đức Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Không phải bất
cứ ai thưa với Thầy: ‘Lạy Chúa! lạy Chúa!’ là được vào Nước Trời cả
đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được
vào mà thôi. Trong ngày ấy, nhiều người sẽ thưa với Thầy rằng: ‘Lạy Chúa, lạy
Chúa, nào chúng tôi đã chẳng từng nhân danh Chúa mà nói tiên tri, nhân danh
Chúa mà trừ quỷ, nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ đó sao?’ Và bấy giờ Thầy sẽ
tuyên bố với họ: ‘Ta không hề biết các ngươi; xéo đi cho khuất mắt Ta, hỡi bọn
làm điều gian ác!’ Vậy ai nghe những lời Thầy nói đây mà đem ra thực hành, thì
ví được như người khôn xây nhà trên đá. Dù mưa sa, nước cuốn, hay bão táp ập
vào, nhà ấy cũng không sụp đổ, vì đã xây trên nền đá. Còn ai nghe những lời Thầy
nói đây, mà chẳng đem ra thực hành, thì ví được như người ngu dại xây nhà trên
cát. Gặp mưa sa, nước cuốn hay bão táp ập vào, nhà ấy sẽ sụp đổ, sụp đổ tan
tành.”
Khi Đức Giêsu giảng dạy những điều ấy xong, dân chúng sửng
sốt về lời giảng dạy của Người, vì Người giảng dạy như một Đấng có thẩm quyền,
chứ không như các kinh sư của họ.
Wednesday, June 25, 2014
Trái Tim Vẹn Sạch Đức Mẹ
Để nói lên vai trò quan trọng bậc nhất của người mẹ, tục
ngữ Việt Nam có câu: “Mồ côi cha ăn cơm với cá; Mồ côi mẹ liếm lá đầu đình”. Ấy
cũng bởi vì tình cảm mẹ con vô cùng thắm thiết. Ngôn ngữ loài người đã dùng 2
tiếng Mẹ và Con để tôn vinh tình cảm bất khả thay thế đó, đồng thời cũng dùng 2
tiếng ấy trong cách xưng hô giữa 2 ngôi vị đó trong gia đình. Đối chiếu tình cảm
đó với Thánh Kinh, khi nhìn vào mầu nhiệm Cứu Chuộc thì Đức Maria là Mẹ Thiên
Chúa (Mẹ Ngôi Lời Nhập Thể), khi nhìn vào mầu nhiệm Hội Thánh thì Đức Maria là
Mẹ Giáo Hội (vì Người Con của Mẹ đã nhận Giáo Hội làm Hiền Thê và chính thức
trao phó cho Mẹ trước khi sinh thì trên Thánh Giá). Quả thật tình Mẫu Tử giữa Mẹ
Thiên Chúa và Người Con là cao vời tuyệt đỉnh, muôn vật thụ tạo khôn sánh bằng.
Lau Chùi Làm Gì?
Trong những mẩu chuyện giáo lý ngắn, Ðức Gioan Phaolô I có
thuật lại câu chuyện sau đây: "Những người xem thường việc năng đi xưng tội
nhắc tôi nhớ đến anh giúp việc của ông Jonathan Swift. Một lần kia, sau khi ngủ
đêm trong một quán trọ, ông Swift bảo người giúp việc đem cho ông đôi giày ống
mà ông đã mang hôm qua. Khi thấy đôi giày còn dính đầy bụi đất của cuộc hành
trình vất vả xuyên qua những cánh đồng lầy lội, ông Swift nhíu mày tỏ vẻ khó chịu
và bảo anh giúp việc: "Tại sao anh lại không lau chùi đôi giày cho sạch sẽ?".
Thấy chủ bất bình và xẵng giọng, anh giúp
việc hơi áy náy nhưng cũng gãi đầu, ấp úng thưa: "Tôi nghĩ là... lau chùi cũng
không ích lợi gì. Vì hôm nay, sau khi ông đi vài dặm đường, đôi giày lại bị dơ
bẩn trở lại".
Nghe người giúp việc biện luận như thế,
ông Swift giả vờ gật đầu đồng ý rồi bảo người giúp việc: "Anh cho thắng
yên ngựa, chúng ta khởi hành càng sớm càng tốt kẻo muộn".
“NGÔN SỨ GIẢ” Ở ĐÂU?
Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Anh em
hãy coi chừng các ngôn sứ giả, họ đội lốt chiên mà đến với anh em; nhưng bên
trong, họ là sói dữ tham mồi. Cứ xem họ sinh hoa quả nào, thì biết họ là ai.”(Mt
7,15-16)
Suy niệm: Xem quả thì biết cây. Chúa
Giê-su áp dụng nguyên tắc vàng đó cho việc phân định hành vi tốt xấu của con
người. Theo kinh nghiệm thông thường về trồng trọt, cây giống tốt sẽ sinh trái
ngon ngọt; và ngược lại cây giống yếu chỉ có thể sinh trái chua chát quắt queo.
Chúa Giê-su dạy muốn phân định một ngôn sứ giả hay thật đừng chỉ dựa vào một số
hành vi bên ngoài và nhất thời. Trái lại hoa trái đạo đức đích thực phải là kết
quả của cả cuộc sống lâu dài bền bỉ và sâu thẳm từ trong tâm hồn.
25/06/2014 Thứ Tư Tuần XII Mùa Thường Niên Năm A
BÀI ĐỌC I: 2 V 22, 8-13; 23, 1-3
"Vua đọc cho mọi người nghe lời sách giao ước đã
tìm thấy trong Nhà Chúa, ký kết giao ước trước mặt Chúa".
Trích sách Các Vua quyển thứ hai.
Trong những ngày ấy, thượng tế Helcia nói với thư ký Saphan
rằng: "Tôi tìm thấy sách luật trong Nhà Chúa". Helcia trao sách cho
Saphan đọc. Rồi thư ký Saphan đến cùng vua, và thuật lại cho vua rằng: Tôi tớ
vua đã thu lượm số bạc dâng cúng trong nhà Chúa, và trao cho đốc công nơi Ðền
thờ Chúa, để phát lương cho thợ. Thư ký Saphan cũng thuật cho vua rằng:
"Tư tế Helcia đã trao cho tôi cuốn sách". Thư ký Saphan đã đọc sách
đó trước mặt vua. Khi nghe lời sách luật Chúa, vua liền xé áo mình, rồi truyền
cho tư tế Helcia và Ahica con Saphan, Acôbor con Mica, và thư ký Saphan cùng
Asaia người hầu cận vua rằng: "Các ngươi hãy đi hỏi ý Chúa cho trẫm, cho
toàn dân và cho nhà Giuđa, về các lời sách vừa tìm thấy. Cơn thịnh nộ của Chúa
đối với chúng ta nặng nề lắm, vì cha ông chúng ta không tuân giữ các lời trong
sách này". Họ thuật lại cho vua các lời của Chúa.
Cứ xem quả thì biết họ (25.6.2014 – Thứ tư Tuần 12 Thường niên)
Lời
Chúa: Mt 7,
15-20
Khi ấy,
Đức Giêsu nói với dân chúng rằng: "Anh em hãy coi chừng các ngôn sứ giả, họ
đội lốt chiên mà đến với anh em; nhưng bên trong, họ là sói dữ tham mồi. Cứ xem
họ sinh hoa quả nào, thì biết họ là ai. Ở bụi gai, làm gì có nho mà hái? Trên
cây găng, làm gì có vả mà bẻ? Nên hễ cây tốt thì sinh quả tốt, cây xấu thì sinh
quả xấu. Cây tốt không thể sinh quả xấu, cũng như cây xấu không thể sinh quả tốt.
Cây nào không sinh quả tốt, thì bị chặt đi và quăng vào lửa. Vậy, cứ xem họ
sinh hoa quả nào, thì biết họ là ai.”
Cảm thức đức tin (sensus fidei) trong đời sống Giáo hội*
(La Croix 18.06.2014 / WHĐ) – Ủy ban Thần học Quốc tế** vừa hoàn thành một công trình
kéo dài hai năm rưỡi về “cảm
thức đức tin” của các tín hữu và mối gắn kết của
cảm thức ấy với Huấn quyền.
Không lẫn lộn
khái niệm này với công
luận, tài liệu của Uỷ ban Thần học Quốc tế nhìn nhận rằng có thể có những bất đồng vàphác hoạ một lời giải đáp.
Trước sự ngạc
nhiên của nhiều người, hồi tháng Mười Một năm ngoái Đức Thánh Cha Phanxicô đã quyết định tham khảo rộng rãi ý kiến các tín hữu, qua một bản câu hỏi gửi đến
các giáo xứ, trước khi diễn ra Thượng Hội đồng Giám mục về Gia đình tại Roma từ ngày
05 đến 19 tháng Mười
năm nay. “Cuộc gặp gỡ quan trọng này liên quan đến toàn thể Dân Chúa, gồm cácgiám mục, linh mục, tu sĩ nam
nữ và giáo dân
thuộc các Giáo hội địa phương trên toàn thế giới, là những người đangtham gia tích cực vào việc chuẩn bị Thượng Hội đồng qua những kiến nghị cụ thể cũng như không thể thiếu
sự nâng đỡ bằng lời cầu nguyện”, Đức Thánh Cha đã viết như trên trong thư gửi cho các gia đình hồi tháng Hai 2014. Đây là một trong
nhiều dấu hiệu cho thấy Đức Thánh Cha đề cao cảm thức đức tin của các tín hữu, mà có khi ngài so sánh với việc những con cừu “đánh
hơi để tìm ra những
lối đi mới trên đường”...
Tuesday, June 24, 2014
HIỆP SỐNG TIN MỪNG SINH NHẬT THÁNH GIO-AN TẨY GIẢ (24/06) Is 49,1-6; Cv 13,22-26; Lc 1,57-66.80
DỌN ĐƯỜNG CHO CHÚA
I. HỌC LỜI CHÚA
1. TIN MỪNG: Lc 1,57-66.80:
(57) Tới ngày mãn nguyệt khai hoa, bà Ê-li-sa-bét sinh hạ
một con trai. (58) Nghe biết Chúa đã quá thương bà như vậy, láng giềng và thân
thích đều chia vui với bà. (59) Khi con trẻ được tám ngày, họ đến làm phép cắt
bì, và tính lấy tên cha là Da-ca-ri-a mà đặt cho em. (60) Nhưng bà mẹ lên tiếng
nói: “Không, phải đặt tên cháu là Gio-an. (61) Họ bảo bà: “Trong họ hàng của
bà, chẳng có ai có tên như vậy cả”. (62) Rồi họ làm hiệu hỏi người cha, xem ông
muốn đặt tên cho em bé là gì. (63) Ong xin một tấm bảng nhỏ và viết: “Tên cháu
là Gio-an”. Ai nấy đều rất bỡ ngỡ. (64) Ngay lúc ấy, miệng lưỡi của ông lại mở
ra. Ong nói được và chúc tụng Thiên Chúa. (65) Láng giềng ai nấy đều kinh sợ.
Và các sự việc ấy được đồn ra khắp miền núi Giu-đê. (66) Ai nghe cũng để tâm suy
nghĩ và tự hỏi: “Đứa trẻ này rồi sẽ ra thế nào đây?” Và quả thật, có bàn tay
Chúa phù hộ em. (80) Cậu bé càng lớn lên thì tinh thần càng vững mạnh. Cậu sống
trong hoang địa cho đến ngày ra mắt dân Ít-ra-en.
Cái Bóng
Có một người khờ nọ muốn thoát khỏi cái bóng của
mình... Nhưng càng trốn thì cái bóng càng đeo đuổi anh. Anh lăn lộn trên đất,
anh đâm xuống nước, dù anh đi đâu, dù anh làm gì, cái bóng của anh vẫn còn đó.
Có một người khôn ngoan nghe chuyện mới đến
cố vấn cho anh khờ. Người khôn ngoan ấy nói như sau: "Ðể thoát khỏi cái
bóng của anh, anh chỉ cần đến đứng dưới bóng của một cây lớn".
Có nép mình dưới bóng cây Thập giá của
Chúa Giêsu, chúng ta mới có thể thoát được cái bóng của không biết bao nhiêu
phù phiếm, hư ảo trong cuộc sống của chúng ta.
Lời Chúa - Thứ Ba Mùa Thường Niên Năm A - SINH NHẬT THÁNH GIOAN TẨY GIẢ Lễ Vọng
BÀI ĐỌC I: Gr 1, 4-10
"Trước khi tạo thành ngươi trong lòng mẹ, Ta đã biết
ngươi".
Trích sách Tiên tri Giêrêmia.
Có lời Chúa phán cùng tôi rằng: "Trước khi tạo thành
ngươi trong lòng mẹ, Ta đã biết ngươi, và trước khi ngươi ra khỏi lòng mẹ, Ta
đã hiến thánh ngươi, Ta đã đặt ngươi làm tiên tri cho các dân tộc". Và tôi
đã thưa lại: "A, a, a, lạy Chúa là Thiên Chúa, con đâu có biết ăn nói, vì
con còn con nít".
Nhưng Chúa phán cùng tôi rằng: "Ngươi đừng nói: 'Con là
con nít', vì ngươi sẽ đi đến với những kẻ Ta sẽ sai ngươi đi, ngươi sẽ nói mọi
điều Ta sẽ truyền dạy ngươi nói. Ngươi đừng sợ họ, vì Ta sẽ ở với ngươi để bảo
vệ ngươi". Chúa phán như thế.
Và Chúa giơ tay sờ miệng tôi mà nói với tôi rằng: "Đây
Ta đặt lời Ta vào miệng ngươi. Đây hôm nay Ta ban quyền cho ngươi trên các dân
tộc và trên các vương quốc, để ngươi lật đổ và đập phá, phân tán và tiêu diệt,
xây dựng và vun trồng". Đó là lời Chúa.
Ngày 24 tháng 6 Sinh Nhật thánh Gioan Tẩy Giả Lễ Vọng Gr 1, 4-10 ; 1 Pr 1, 8-12 ; Lc 1, 5-17
BÀI ĐỌC I : Gr 1, 4-10
4 Thời
vua Giô-si-gia-hu, có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng:5 "Trước
khi cho ngươi thành hình trong dạ mẹ, Ta đã biết ngươi; trước khi ngươi lọt
lòng mẹ, Ta đã thánh hoá ngươi,
Ta đặt ngươi làm ngôn sứ cho chư dân." 6 Nhưng tôi thưa: "Ôi! Lạy ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng, con đây còn quá trẻ, con không biết ăn nói! " 7 ĐỨC CHÚA phán với tôi: "Đừng nói ngươi còn trẻ!
Ta sai ngươi đi đâu, ngươi cứ đi; Ta truyền cho ngươi nói gì, ngươi cứ nói. 8 Đừng sợ chúng, vì Ta ở với ngươi để giải thoát ngươi",- sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. 9 Rồi ĐỨC CHÚA giơ tay chạm vào miệng tôi và phán: "Đây Ta đặt lời Ta vào miệng ngươi. 10 Coi, hôm nay Ta đặt ngươi đứng đầu các dân các nước, để nhổ, để lật, để huỷ, để phá, để xây, để trồng."
Ta đặt ngươi làm ngôn sứ cho chư dân." 6 Nhưng tôi thưa: "Ôi! Lạy ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng, con đây còn quá trẻ, con không biết ăn nói! " 7 ĐỨC CHÚA phán với tôi: "Đừng nói ngươi còn trẻ!
Ta sai ngươi đi đâu, ngươi cứ đi; Ta truyền cho ngươi nói gì, ngươi cứ nói. 8 Đừng sợ chúng, vì Ta ở với ngươi để giải thoát ngươi",- sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. 9 Rồi ĐỨC CHÚA giơ tay chạm vào miệng tôi và phán: "Đây Ta đặt lời Ta vào miệng ngươi. 10 Coi, hôm nay Ta đặt ngươi đứng đầu các dân các nước, để nhổ, để lật, để huỷ, để phá, để xây, để trồng."
Em này rồi sẽ ra sao?
Lời
Chúa: Lc 1,
57-66.80
Tới ngày
mãn nguyệt khai hoa, bà Êlisabét sinh hạ một con trai. Nghe biết Chúa đã quá
thương bà như vậy, láng giềng và thân thích đều chia vui với bà.
Khi con
trẻ được tám ngày, họ đến làm phép cắt bì, và tính lấy tên cha là Dacaria mà đặt
cho em. Nhưng bà mẹ lên tiếng nói: “Không, phải đặt tên cháu là Gioan”. Họ bảo
bà: “Trong họ hàng của bà, chẳng ai có tên như vậy cả”. Rồi họ làm hiệu hỏi người
cha, xem ông muốn đặt tên cho em bé là gì. Ông xin một tấm bảng nhỏ và viết:
“Tên cháu là Gioan”. Ai nấy đều bỡ ngỡ. Ngay lúc ấy, miệng lưỡi ông lại mở ra,
ông nói được, và chúc tụng Thiên Chúa. Láng giềng ai nấy đều kinh sợ. Và các sự
việc ấy được đồn ra khắp miền núi Giuđê. Ai nghe cũng để tâm suy nghĩ và tự hỏi:
“Ðứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây?” Và quả thật có bàn tay Chúa phù hộ em.
Cậu bé
càng lớn lên thì tinh thần càng vững mạnh. Cậu sống trong hoang địa cho đến
ngày ra mắt dân Ítraen.
ĐTC: chúng ta không phải là Thiên Chúa nên đừng xét đoán người khác
VRNs (24.06.2014) -Sài Gòn- Trong thánh lễ
sáng thứ hai 23.06 tại nguyện đường Santa Marta, Đức Thánh Cha Phanxicô khuyên
các tín hữu hãy từ bỏ thái độ xét đoán người khác. Ngài gọi đó là thái độ của
những kẻ giả hình đang bị Satan xúi giục.
Đức Thánh Cha nói rằng:
“Khi phán xét người khác, ta đặt mình vào vị trí của Thiên
Chúa, là Vị thẩm phán duy nhất. Nếu người nào đó hy vọng rằng những hành vi phạm
tội của mình được tha thứ, thì đừng nên phán xét người khác.”
Đức Thánh Cha suy gẫm dựa vào bài Tin Mừng trong ngày khi
Chúa Giêsu truyền cho các môn đệ:
“Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán, vì
anh em xét đoán thế nào, thì anh em cũng sẽ bị Thiên Chúa xét đoán như vậy; và
anh em đong bằng đấu nào, thì Thiên Chúa cũng sẽ đong cho anh em đấu ấy. Sao
anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của
mình thì lại không để ý tới?” (Mt 7: 1-3)
Con Cái là hồng ân
VRNs (24.06.2014) – Đồng Nai
- Giả sử bạn biết một phụ nữ đang mang bầu. Bà hiện có 8 người con mà 3 điếc,
2 mù và 1 mắc bệnh tâm thần. Hơn nữa, người mẹ lại mang bệnh giang mai hiểm
nghèo. Bạn sẽ đề nghị bà ấy phá thai chăng?
Và nếu đây là câu trả lời mà bạn nghĩ rằng sẽ tốt cho cha mẹ
chúng và đứa trẻ, thì bạn ơi, bạn vừa mới giết nhạc sĩ tài hoa Beethoven!
Thực ra Thiên Chúa luôn có một chương trình cho một em bé
chào đời. Đó là chân lý, là niềm tin mà mỗi người chúng ta cần phải có trong cuộc
sống. Con người chúng ta không như cây cỏ để rồi tùy tiện nhổ chúng hay
loại bỏ chúng theo ý chúng ta. Con người là hình ảnh Thiên Chúa và chỉ có Thiên
Chúa mới có quyền quyết định về sự sống của con người.
Monday, June 23, 2014
Lấy xà ra khỏi mắt
Lời Chúa: Mt 7, 1-5
Khi ấy, Đức Giêsu nói với dân chúng rằng: “Anh em đừng
xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán, vì anh em xét đoán thế nào, thì anh
em cũng sẽ bị Thiên Chúa xét đoán như vậy; và anh em đong bằng đấu nào, thì
Thiên Chúa cũng sẽ đong cho anh em đấu ấy. Sao anh thấy cái rác
trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của mình thì lại không
để ý tới? Sao anh lại nói với người anh em: “Hãy để tôi lấy cái rác ra khỏi mắt
bạn”, trong khi có cả một cái xà trong con mắt anh? Hỡi kẻ đạo đức giả! Lấy cái
xà ra khỏi mắt anh trước đã, rồi anh sẽ thấy rõ, để lấy cái rác ra khỏi mắt người
anh em.”
Sunday, June 22, 2014
Chia sẻ lời Chúa Chủ nhật Lễ Mình Máu Thánh Chúa
MÌNH MÁU THÁNH CHÚA
NĂM A
Dnl 8,2-3.14b-16a ; 1Cr 10, 16-17 ; Ga 6, 51-58
BÀI ĐỌC I : Dnl 8,2-3.14b-16a
2 Khi
ấy, ông Mô-sê nói với dân Ít-ra-en rằng : “Anh (em) phải nhớ lại tất cả con đường
mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đã dẫn anh (em) đi suốt bốn mươi năm nay
trong sa mạc, để bắt anh (em) phải cùng cực; như vậy Người thử thách anh (em)
cho biết lòng dạ anh (em), xem anh (em) có giữ các mệnh lệnh của Người hay
không.3 Người đã bắt anh (em) phải cùng cực, phải đói, rồi đã
cho anh (em) ăn man-na là của ăn anh (em) chưa từng biết và cha ông anh (em)
cũng chưa từng biết, ngõ hầu làm cho anh (em) nhận biết rằng người ta sống
không chỉ nhờ cơm bánh, nhưng còn sống nhờ mọi lời miệng ĐỨC CHÚA phán ra.
14b Anh (em) đừng quên ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), Đấng đã
đưa anh (em) ra khỏi đất Ai-Cập, khỏi cảnh nô lệ.15 Người đã dẫn
anh (em) đi trong sa mạc mênh mông khủng khiếp, đầy rắn lửa và bọ cạp, trong miền
đất khô cằn không giọt nước. Người đã khiến nước từ tảng đá hoa cương chảy ra
cho anh (em) uống.16a Trong sa mạc, Người đã cho anh (em) ăn
man-na, thức ăn mà cha ông anh (em) chưa từng biết.”
Trung tâm thương xót
Trung tâm thương xót
(Lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu, năm A)
Thánh Tâm – Tình Yêu – Lòng Thương Xót chỉ là MỘT. Một mà
Ba, Ba mà Một, tam bộ không thể tách rời. Thánh Tâm cũng gắn chặt với Thánh Thể,
không thể tách rời.
Cả cơ thể con người là một khối tổng hòa kỳ diệu. Mỗi cơ phận
đều là một thế giới diệu kỳ, nhưng trái tim là cơ phận đặc biệt nhất.
Tim có nhiệm vụ phân phối máu đi khắp các mạch máu, kể cả trung tâm não bộ. Nếu
mắc nối tiếp các mạch máu trong cơ thể sẽ thành một đường dài 96.559 km. Tim
còn có điểm đăc biệt là tự đập nhịp, không nhờ sự giúp đỡ của não hoặc cột sống,
vì khi lấy tim ra thì nó vẫn “nhảy nhịp”. Và mỗi cơ tim đều tự đập được.
Tim đặc biệt cả về lý tính và hóa tính. Không chỉ vậy, tim
còn là “trung tâm tình cảm” (yêu thương, ghen ghét, hờn giận, vui mừng, buồn
bã,…). Tim là trung tâm sự sống, tim chết thì người ta chết. Não chỉ là trung
tâm điều khiển. Vì thế, tim rất quan trọng, nó cần khỏe chứ không thể yếu. Tim
mà đau thì cả thân xác rời rã. Cơn đau tim có thể xảy ra với bất kỳ ai, dù già
hay trẻ, dù nam hay nữ, và cơn đau tim thường xảy ra vào buổi sáng (từ khoảng 6
giờ tới trưa). Khi lên cơn đau tim, người ta có thể tử vong trong vòng bốn giờ.
SAO CHÚA YÊU NHIỀU THẾ!
“Đây là bánh từ trời xuống, không phải như bánh tổ
tiên các ông đã ăn, và họ đã chết. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời.” (Ga
6,58)
Suy niệm: Khát vọng thẳm sâu nơi cõi lòng
con người là yêu và được yêu, cùng sống mãi
trong tình yêu. Chúa Giê-su luôn khát khao và đi bước trước để ngỏ lời yêu
thương, để đổ đầy tình yêu của Ngài vào trái tim chúng ta, để mong mỏi chúng ta
cảm nhận được tình yêu của Ngài, và để chúng ta sống mãi. Tình Yêu Chung Thủy của
Chúa không chỉ hiến dâng tâm hồn mà trọn cả thân mình Ngài nữa. Chúa tự tỏ bày:
thịt và máu của Chúa chính là của ăn tuyệt hảo nhất; con người ăn vào sẽ không
bao giờ còn đói khát nữa. Chúa tự nguyện hiến trao sự sống: là thịt và máu của
Chúa để cho chúng ta lãnh nhận và được sống mãi như Chúa. Chúa không chỉ tỏ lộ:
Chúa là Bánh hằng sống từ trời xuống. Chúa còn kêu mời chúng ta: hãy ăn Ngài –
‘Thịt tôi thật là của ăn, máu tôi thật là của uống’. Sao Chúa yêu
chúng ta nhiều đến thế!
Lời Chúa - 22/06/2014 Chúa Nhật Mùa Thường Niên Năm A Mình Máu Chúa
BÀI ĐỌC I: Đnl 8, 2-3. 14b-16a
"Người sẽ ban cho các ngươi của ăn mà các ngươi và
cha ông các ngươi chưa từng biết tới".
Trích sách Đệ Nhị Luật.
Môsê nói cùng dân chúng rằng: "Các ngươi hãy nhớ tất cả
đoạn đường mà Chúa là Thiên Chúa các ngươi đã dẫn đưa các ngươi qua sa mạc suốt
bốn mươi năm, để rèn luyện và thử thách các ngươi, để biết các điều bí ẩn trong
lòng các ngươi và xem các ngươi có tuân giữ lề luật của Người hay không? Người
đã để các ngươi vất vả thiếu thốn, và ban cho các ngươi manna làm của ăn mà các
ngươi và cha ông các ngươi chưa từng biết tới, để tỏ cho các ngươi thấy rằng:
Con người sống không nguyên bởi bánh, mà còn bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa
phán ra.
KẺ ĂN TÔI SẼ SỐNG NHỜ TÔI (22.6.2014 – Lễ Mình và Máu Thánh Chúa Kitô)
Lời Chúa: Ga 6, 51-58
Khi ấy, Ðức Giêsu nói với người Do thái rằng: “Tôi là
bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh
tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống”. Người Do
thái liền tranh luận sôi nổi với nhau. Họ nói: “Làm sao ông này có thể cho
chúng ta ăn thịt ông ta được?” Ðức Giêsu nói với họ: “Thật, tôi bảo thật các
ông: nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, các ông không có sự sống
nơi mình. Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người
ấy sống lại vào ngày sau hết, vì thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của
uống. Ai ăn thịt và uống máu tôi thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy.
Như Chúa Cha là Ðấng hằng sống đã sai tôi, và tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào,
thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy. Ðây là bánh từ trời xuống,
không phải như bánh tổ tiên các ông đã ăn, và họ đã chết. Ai ăn bánh này, sẽ được
sống muôn đời”.
Saturday, June 21, 2014
Nhân Danh Thiên Chúa Ba Ngôi
Christophoro Columbo, người đã khám phá ra Châu Mỹ vào những
thập niên cuối cùng của thế kỷ 15, có lòng sùng kính Chúa Ba Ngôi cách đặc biệt.
Trước mọi hoạt động, ông đều kêu cầu Chúa Ba Ngôi cũng như ông luôn khởi đầu những
gì mình viết bằng dòng chữ: "Nhân danh Chúa Ba Ngôi cực thánh".
Lần kia, khi Columbo trình bày về thuyết
"Trái đất tròn" trước một nhóm học giả được gọi là Hội Ðồng
Salamanca, một tổ chức quy tụ những nhà khoa học và thần học danh tiếng nhất thời
bấy giờ, ông đã khởi đầu như sau: "Hôm nay tôi được hân hạnh đứng trước mặt
các ngài nhân danh Chúa Ba Ngôi cực thánh, vì hoàng đế đã truyền lệnh cho tôi đệ
trình lên sự khôn ngoan của quý vị một dự án mà tôi xác tín là Chúa Thánh Thần
Ba Ngôi Thiên Chúa đã gợi hứng cho tôi".
KHÔNG THỂ CHỌN CẢ HAI
“Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi
Tiền Của được.” (Mt 6,24)
Suy niệm: Có những giá trị có thể cùng tồn
tại, không loại trừ nhau: tình bạn có thể song hành với tình yêu; người ta có
thể xây dựng gia đình hạnh phúc đồng thời dấn thân cho sự nghiệp. Nhưng Thiên
Chúa và Tiền Của (viết hoa) thì không, không đội trời chung! Tiền Của là của cải
vật chất, và sâu xa hơn là lòng tham lam, đam mê hưởng thụ, là hiện thân của
Sa-tan, kẻ không bao giờ ngủ yên nhưng luôn luôn chống đối Thiên Chúa và xúi giục
con người chống đối Ngài. Những ai muốn làm môn đệ Chúa Ki-tô, không thể chọn cả
hai, không thể “hai lòng”. Lòng tham lam hưởng thụ khiến người ta quyến luyến với
Tiền Của đến mức trở thành “nghiện”, và do đó không còn tự do để thờ phượng
Thiên Chúa nữa. Vì thế mà Chúa Giê-su cũng nói: “Con lạc đà chui qua lỗ
kim còn dễ hơn người giàu có vào Nước Thiên Chúa” (Mt 19,24).
Lời Chúa - 21/06/2014 Thứ Bảy Tuần XI Mùa Thường Niên Năm A
BÀI ĐỌC I: 2 Sb 24, 17-25
Các ngươi đã giết Dacaria giữa đền thờ và bàn thờ".
Trích sách Sử Biên niên quyển thứ hai.
Sau khi Gioiađa qua đời, các thủ lãnh Giuđa vào lạy vua. Vì
họ dua nịnh, nên vua xiêu lòng nghe theo họ. Họ bỏ phế đền thờ Chúa là Thiên
Chúa tổ phụ họ, để tôn thờ những cây cọc thiêng và các tượng thần. Vì tội ấy,
cơn thịnh nộ Chúa giáng trên Giuđa và Giêrusalem. Chúa sai các tiên tri đến
cùng họ để họ quay về với Chúa. Các vị này tuyên chứng, nhưng họ chẳng muốn
nghe. Thần trí Thiên Chúa đổ xuống trên ông Dacaria, con vị tư tế Gioiađa. Ông
đứng trước mặt dân chúng và bảo họ rằng: "Ðây lời Chúa là Thiên Chúa phán:
Tại sao các ngươi lỗi phạm giới răn Chúa? Ðó là điều bất lợi cho các ngươi. Các
ngươi đã bỏ Chúa thì Chúa sẽ bỏ các ngươi". Họ liền họp nhau chống lại người,
và theo lệnh vua, họ ném đá người ở hành lang đền thờ Chúa. Vua Gioas không nhớ
lòng nhân từ mà Gioiađa, cha người, đã đối xử với nhà vua, mà lại giết con của
Gioiađa. Khi sắp chết, người nói rằng: "Xin Chúa hãy nhìn xem và xét xử họ".
Người sẽ thêm cho (21.6.2014 – Thứ bảy Tuần 11 Thường niên)
Lời Chúa: Mt 6, 24-34
Khi ấy, Đức
Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ
ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh
em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được Vì vậy Thầy bảo
cho anh em biết: đừng lo cho mạng sống: lấy gì mà ăn; cũng đừng lo cho thân thể:
lấy gì mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo
mặc sao? Hãy xem chim trời: chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào
kho; thế mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn
chúng sao? Hỏi có ai trong anh em có thể nhờ lo lắng mà kéo dài đời mình thêm
được dù chỉ một gang không? Còn về áo mặc cũng thế, lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem
hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào mà rút ra bài học: chúng không làm lụng,
không kéo sợi; thế mà, Thầy bảo cho anh em biết: ngay cả vua Salômôn, dù vinh
hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy. Vậy nếu hoa cỏ ngoài đồng,
nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Thiên Chúa còn mặc đẹp cho như thế, thì huống
hồ là anh em, ôi những kẻ kém tin! Vì thế, anh em đừng lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn
gì, uống gì, hay mặc gì đây? Tất cả những thứ đó, dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha
anh em trên trời thừa biết anh em cần tất cả những thứ đó. Trước hết hãy tìm kiếm
Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ
thêm cho. Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo.
Ngày nào có cái khổ của ngày ấy.”
Friday, June 20, 2014
ĐTC: Giáo Hội mang cảm thức được ở trong bàn tay Thiên Chúa
VRNs – Sài Gòn- Sau
đây là nguyên văn bài giáo lý của ĐTC trong buổi tiếp kiến chung vào thứ 4 hàng
tuần. Từ thứ 4 này trở đi, ĐTC sẽ có những bài giáo lý nói về Giáo Hội (GH). Thứ
4 hôm qua, 18.06 là bài đầu tiên trong loạt bài giáo lý mà ĐTC sẽ trình bày về
GH. Bài Giáo lý về GH đầu tiên của ĐTC mang chủ đề: “Giáo Hội mang cảm thức được
ở trong bàn tay Thiên Chúa”. Đức Thánh Cha giải nghĩa như sau:
Giáo
Hội giống như một người con nói về mẹ mình và về gia đình mình. Thật thế, Giáo
Hội không phải là một tổ chức xã hội, GH được coi như hiệp hội tư, một tổ chức
phi chính phủ, lại càng không phải chỉ giới hạn nơi hàng giáo sĩ hay về
Vatican…, mà GH hiện hữu vì chính mình. Giáo Hội là tất cả chúng ta, mở ra cho
toàn thể nhân loại và không phải khai sinh một cách tình cờ. Chúa Ki-tô đã khai
sinh ra GH, là một dân tộc có một lịch sử dài dằng dặc được chuẩn bị cả trước
khi cả Chúa Kitô Nhập Thể.
Subscribe to:
Posts (Atom)