Sunday, March 23, 2014

24/03/2014 Thứ Hai Tuần III Mùa Chay Năm A

BÀI ĐỌC I: 2 V 5, 1-15a

"Có nhiều người phong cùi trong Israel, nhưng không có một người nào trong bọn họ được chữa lành, mà chỉ có Naaman, người Syria".
Trích sách Các Vua quyển thứ hai.

Trong những ngày ấy, Naaman, tướng đạo binh của vua xứ Syria, là người có uy thế đối với vua và được tôn trọng, vì Chúa đã dùng ông mà cứu dân Syria; ông còn là người hùng mạnh và giàu có, nhưng lại mắc bịnh phong cùi. Lúc bấy giờ một vài toán dân Syria bắt một thiếu nữ ở đất Israel dẫn về để hầu hạ bà Naaman. Cô ta nói với bà chủ: "Chớ chi ông chủ tôi đến gặp vị tiên tri ở Samaria, chắc chắn vị tiên tri ấy sẽ chữa ông khỏi phong cùi". Naaman đến tâu vua rằng: "Cô nhỏ xứ Israel đã nói thế này thế này". Vua xứ Syria liền nói: "Khanh hãy đi, trẫm sẽ gởi cho vua Israel một bức thơ". Naaman ra đi, mang theo mười lạng bạc, sáu ngàn nén vàng và mười bộ áo. Ông trao cho vua Israel bức thơ nội dung như sau: "Khi bức thơ này đến tay nhà vua, nhà vua biết tôi sai Naaman, tôi tớ tôi, đến với nhà vua, để xin nhà vua chữa ông khỏi phong cùi".


Sau khi đọc bức thơ, vua Israel liền xé áo và nói: "Ta có phải là Chúa, có thể giết chết và cho sống hay sao mà vua ấy gởi người đến xin ta chữa lành phong cùi? Các ngươi thấy không, vua ấy tìm cớ hại Ta đó". Khi Êlisêô, người của Thiên Chúa, nghe tin vua Israel đã xé áo mình, nên sai người đến tâu vua rằng: "Tại sao nhà vua lại xé áo? Ông ấy cứ đến với tôi thì sẽ biết trong Israel có một vị tiên tri".

Naaman lên xe ngựa đi, và dừng lại trước cửa nhà Êlisêô. Tiên tri nói với Naaman rằng: "Ông hãy đi tắm bảy lần ở sông Giođan, thì da thịt ông sẽ được lành sạch". Naaman nổi giận bỏ đi nói rằng: "Tôi tưởng ông ấy ra đón tôi và đứng trước tôi kêu cầu danh Chúa là Thiên Chúa của ông, rồi đặt tay lên chỗ phong cùi của tôi và chữa tôi lành mạnh. Các con sông Abana và Pharphar ở Đamas không sạch hơn các con sông ở Israel để tôi tắm và được lành sạch hay sao?" Ông trở về lòng đầy tức giận.

Các đầy tớ của ông đến nói với ông rằng: "Thưa cha, vị tiên tri có yêu cầu cha làm một việc lớn lao thì cha cũng phải làm. Phương chi bây giờ người bảo cha: 'Hãy đi tắm, thì được sạch' ". Naaman xuống tắm bảy lần ở sông Gio-đan như lời tiên tri, người của Thiên Chúa dạy, da thịt ông lại trở nên tốt như da thịt của đứa trẻ, và ông được sạch.

Sau đó ông và đoàn tuỳ tùng trở lại gặp người của Thiên Chúa. Đến nơi, ông đứng trước mặt người của Thiên Chúa và nói: "Thật tôi biết không có Thiên Chúa nào khác trên hoàn vũ, ngoài một Thiên Chúa ở Israel". Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 41, 2. 3, và Tv 42, 3. 4
Đáp:  Hồn con khát Chúa Trời, Chúa Trời hằng sống, ngày nào con được tìm về ra mắt Chúa Trời? (x. Tv 41, 3)

1) Như nai rừng khát mong nguồn nước, hồn con khát Chúa, Chúa Trời ôi! - Đáp.

2)  Hồn con khát Chúa Trời, Chúa Trời hằng sống, ngày nào con được tìm về ra mắt Chúa Trời? - Đáp.

3)  Xin chiếu giãi quang minh và chân thực của Chúa, để những điều đó hướng dẫn con, đưa con lên núi thánh và cung lâu của Ngài. - Đáp.

4)  Con sẽ tiến tới bàn thờ Thiên Chúa, đến cùng Thiên Chúa làm cho con được hoan hỉ, mừng vui. Với cây cầm thụ con sẽ ca ngợi Chúa, ôi Chúa là Thiên Chúa của con. - Đáp.

CÂU XƯỚNG TRƯỚC PHÚC ÂM: Tv 129, 5 và 7
Con trông cậy Chúa, con mong đợi lời hứa của Chúa, vì nơi Chúa sẵn có lòng từ bi và chan chứa ơn cứu độ.

PHÚC ÂM: Lc 4, 24-30
"Như Elia và Elisêô, Chúa Giêsu không phải chỉ được sai đến người Do-thái  mà thôi đâu".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca.

(Khi Chúa Giêsu đến thành Nadarét, Ngài nói với dân chúng tụ họp trong hội đường rằng): "Quả thật, Ta bảo các ngươi, chẳng có một tiên tri nào được tiếp đón tử tế ở quê hương mình. Ta bảo các ngươi, chắc hẳn trong thời Elia có nhiều bà goá ở Israel, khi trời hạn hán và một nạn đói lớn hoành hành khắp nước suốt ba năm sáu tháng, nhưng Elia không được sai đến với một người nào trong bọn họ, mà chỉ được sai đến với một bà goá ở Sarépta xứ Siđôn thôi. Cũng có nhiều người phong cùi trong Israel thời tiên tri Elisêô, nhưng không một người nào trong bọn họ được chữa lành, mà chỉ có Naaman, người Syria".

Vừa nghe đến đó, mọi người trong hội đường đều đầy phẫn nộ. Họ đứng dậy, đẩy Người ra khỏi thành và dẫn Người đến một triền đồi, nơi họ xây thành, để xô Người xuống vực. Nhưng Người tiến qua giữa họ mà đi. Đó là lời Chúa.

Monday of the Third Week of Lent
Lectionary: 237

Reading 1                            2 KGS 5:1-15AB

Naaman, the army commander of the king of Aram,
was highly esteemed and respected by his master,
for through him the LORD had brought victory to Aram.
But valiant as he was, the man was a leper.
Now the Arameans had captured in a raid on the land of Israel
a little girl, who became the servant of Naaman’s wife.
“If only my master would present himself to the prophet in Samaria,”
she said to her mistress, “he would cure him of his leprosy.”
Naaman went and told his lord
just what the slave girl from the land of Israel had said.
“Go,” said the king of Aram.
“I will send along a letter to the king of Israel.”
So Naaman set out, taking along ten silver talents,
six thousand gold pieces, and ten festal garments.
To the king of Israel he brought the letter, which read:
“With this letter I am sending my servant Naaman to you,
that you may cure him of his leprosy.”

When he read the letter,
the king of Israel tore his garments and exclaimed:
“Am I a god with power over life and death,
that this man should send someone to me to be cured of leprosy?
Take note! You can see he is only looking for a quarrel with me!”
When Elisha, the man of God,
heard that the king of Israel had torn his garments,
he sent word to the king:
“Why have you torn your garments?
Let him come to me and find out
that there is a prophet in Israel.”

Naaman came with his horses and chariots
and stopped at the door of Elisha’s house.
The prophet sent him the message:
“Go and wash seven times in the Jordan,
and your flesh will heal, and you will be clean.”
But Naaman went away angry, saying,
“I thought that he would surely come out and stand there
to invoke the LORD his God,
and would move his hand over the spot,
and thus cure the leprosy.
Are not the rivers of Damascus, the Abana and the Pharpar,
better than all the waters of Israel?
Could I not wash in them and be cleansed?”
With this, he turned about in anger and left.

But his servants came up and reasoned with him.
“My father,” they said,
“if the prophet had told you to do something extraordinary,
would you not have done it?
All the more now, since he said to you,
‘Wash and be clean,’ should you do as he said.”
So Naaman went down and plunged into the Jordan seven times
at the word of the man of God.
His flesh became again like the flesh of a little child, and he was clean.

He returned with his whole retinue to the man of God.
On his arrival he stood before him and said,
“Now I know that there is no God in all the earth,
except in Israel.”

Responsorial Psalm
                                                       PS 42:2, 3; 43:3, 4

R. (see 42:3) Athirst is my soul for the living God.
When shall I go and behold the face of God?
As the hind longs for the running waters,
so my soul longs for you, O God.
R. Athirst is my soul for the living God.
When shall I go and behold the face of God?
Athirst is my soul for God, the living God.
When shall I go and behold the face of God?
R. Athirst is my soul for the living God.
When shall I go and behold the face of God?
Send forth your light and your fidelity;
they shall lead me on
And bring me to your holy mountain,
to your dwelling-place.
R. Athirst is my soul for the living God.
When shall I go and behold the face of God?
Then will I go in to the altar of God,
the God of my gladness and joy;
Then will I give you thanks upon the harp,
O God, my God!
R. Athirst is my soul for the living God.
When shall I go and behold the face of God?

Gospel                                        LK 4:24-30

Jesus said to the people in the synagogue at Nazareth:
“Amen, I say to you,
no prophet is accepted in his own native place.
Indeed, I tell you, there were many widows in Israel
in the days of Elijah
when the sky was closed for three and a half years
and a severe famine spread over the entire land.
It was to none of these that Elijah was sent,
but only to a widow in Zarephath in the land of Sidon.
Again, there were many lepers in Israel
during the time of Elisha the prophet;
yet not one of them was cleansed, but only Naaman the Syrian.”
When the people in the synagogue heard this,
they were all filled with fury.
They rose up, drove him out of the town,
and led him to the brow of the hill
on which their town had been built,
to hurl him down headlong.
But he passed through the midst of them and went away.

No comments:

Post a Comment